相关诗词
-
送韦书记归京(座主侍郎同举)注音版
韦杜相逢眼自明,事连恩地倍牵情。闻归帝里愁攀送,知到师门话姓名。朝客半修前辈礼,古人多重晚年荣。从来有泪非无泪,未似今朝泪满缨。
-
与韦镜秋上舍话旧,即次其即事原韵(其二)注音版
转盼又春菲,鸡虫息是非。从军年少者,抚景念庭闱。大吏轻裘煖,官胥快马肥。闻鸡应起舞,不必辄思归。
-
送韦评事归华阴注音版
三峰西面住,出见世人稀。老大谁相识,恓惶又独归。扫窗秋菌落,开箧夜蛾飞。若向云中伴,还应着褐衣。
-
沁园春.垆头送潘镜如归新昌注音版
弹铗无门,漂泊江南,那不思归。记秋宵把袂,襟期落落;寒窗染墨,想入非非。北斗金高,三都文贱,冻死谁人为解衣。君归矣,有南陔白发,绕膝相依。还期。刷羽骞飞。慢惆怅...
-
送韦道显归省庆远三首(其二)注音版
家山迢递信音稀,几叹亲庭定省违。紫诰晓从三殿出,锦衣春向百蛮归。江津画桨摇烟浪,驿路莺花近翠微。自古昼游人共羡,因君归兴欲南飞。
-
送韦山人归钟山所居(一作郎士元诗)注音版
逸人归路远,弟子出山迎。服药颜虽驻,耽书癖已成。柴扉度岁月,藜杖见公卿。更作儒林传,还应有姓名。
-
郧上送韦司士归上都旧业(司士即郑公之孙顷客于郧上)注音版
前朝旧业想遗尘,今日他乡独尔身。郧地国除为过客,杜陵家在有何人。苍苔白露生三径,古木寒蝉满四邻。西去茫茫问归路,关河渐近泪盈巾。
-
送韦逸人归钟山(一作皇甫冉诗)注音版
逸人归路远,弟子出山迎。服药颜犹驻,耽书癖已成。柴扉多岁月,藜杖见公卿。更作儒林传,应须载姓名。
-
送韦判官归蓟门注音版
桑干归路远,闻说亦愁人。有雪常经夏,无花空到春。下营云外火,收马月中尘。白首从戎客,青衫未离身。
-
送韦处士归省朔方注音版
映柳见行色,故山当落晖。青云知已殁,白首一身归。满袖萧关雨,连沙塞雁飞。到家翻有喜,借取老莱衣。