李光
李光(1078年12月16日[1]—1159年4月22日),字泰发,一作字泰定,号转物老人。越州上虞(今浙江上虞东南)人。南宋名臣、文学家、词人,南宋四名臣之一...
李光的诗
南歌子(重九日宴琼台)
武陵春(陈逢时置酒宾宴堂,仍携爱姬。晚值雨作。见示佳词,辄次韵)
念奴娇(符昌研写寄朱胡梅词,酬唱语皆不凡,因次其韵)
南歌子(民先兄寄野花数枝,状似蓼而丛生。夜置几案幽香袭人戏成一阕)
临江仙(甲子中秋微雨,闻施君家宴,戏赠)
渔家傲
相关诗词
-
赠雪山李道人二首(其一)注音版
巧历推修短,前知定吉凶。吾为立标榜,唤做小淳风。
-
赠茅山范道人注音版
...如织。饥餐落英饮沆瀣,策杖溪云随降陟。蟾辉倒射松风寒,长啸一声山欲辟。飘然行止信自由,或到人间蹑人迹。朱门瓮牖初不分,遇酒辄倾论斗石。有时巧发惊四筵,季主...
-
赠雪山李道人二首(其二)注音版
离乱雪山隔,艰难蜀信通。道人能缩地,移取向江东。
-
赠雁山某道人注音版
所居在红尘不到处;相逢已白发欲生时。
-
赠天竺聪道人注音版
完完明月珠,蓄彼万丈渊。径寸不可睹,馀辉媚清川。道人实有道,胶口默不传。心闲气自和,眉宇常蔼然。邦人昔致师,欲以居法筵。文移动帅府,礼数端亦虔。冥鸿避网罗,矫翼...
-
答柯山晓上人注音版
风骚古人事,而我岂所长。儿曹嗜章句,馀习未易忘。根源本无有,真若夏潦潢。道人气拔俗,吾党称俊良。十年依丛林,实以道自将。禅馀喜赋咏,妙语逾圭璋。世眼独未识,深丛...
-
赠孤山周道士注音版
梅花和靖宅,此处住来清。肯以诗为事,终于世有名。山空丹鹤老,湖净白鸥明。时亦扶筇出,何曾踏帝城。
-
赠写真禧道人注音版
久病多愁易老身,尘容衰鬓不长新。早须置我山岩里,不是麒麟閤上人。
-
赠陈居靖道人注音版
沩汭道人身御风,弃家求静慕仙踪。仙都有石立天半,特立要当如此峰。
-
清平乐(赠云麓麓道人)注音版
□□不了。都被红尘老。一粒粟中休道好。弱水竟通蓬岛。孤云漂泊难寻。如今却在□□。莫趁清风出岫,此中方是无心。